Thầy ƠI Đêm Cũng Là Ngày
Thầy ƠI Đêm Cũng Là Ngày
Thầy ƠI Đêm Cũng Là Ngày
Thầy ƠI Đêm Cũng Là Ngày
Thầy ƠI Đêm Cũng Là Ngày
1 / 1

Thầy ƠI Đêm Cũng Là Ngày

5.0
2 đánh giá
24 đã bán

Thời gian là một dòng chảy trôi lặng trắng. Trắng nắng ngày, trắng sao đêm, trắng áo học trò, trắng phấn trắng, trắng tóc Thầy, trắng lòng người. Trắng đến độ mấy ai nhận ra mà cuối đời chợt giật mình, trắng một vầng mây Nợ tang bồng trang trắng vỗ tay reo Ngày gọi đê

105.000
Share:
Mibooks

Mibooks

@mibooks
4.7/5

Đánh giá

36

Theo Dõi

281

Nhận xét

Thời gian là một dòng chảy trôi lặng trắng. Trắng nắng ngày, trắng sao đêm, trắng áo học trò, trắng phấn trắng, trắng tóc Thầy, trắng lòng người. Trắng đến độ mấy ai nhận ra mà cuối đời chợt giật mình, trắng một vầng mây Nợ tang bồng trang trắng vỗ tay reo Ngày gọi đêm trong cảm thức sông trôi. Đóa anh đào đầu tiên – Đỗ quyên, trăng, tuyết – lại một năm qua (Sanpu). Tháng 11, mùa tri ân, hoa nào về bên thềm cửa trắng nhà Thầy. Ngày đi học, cứ thèm chờ hạ trắng. Được nghỉ học mà chơi, được ngắm sắc phượng vĩ rực cháy hết mình trong những cánh môi. Hạ reo muôn ngàn nhánh, lá thẳm xanh rực sáng nắng vàng. Chào hạ, biệt thu, đông lặng lẽ gọi trắng mưa về. Màu thời gian trắng như phấn trắng, lặn sâu trong sợi tóc. Vàng phai – cùng với ngàn xanh – nghe ngày tháng cũ theo quanh nẻo về (Miura Chora). Có bao nẻo về mà có mấy kẻ về. Người ta về khi còn gì đó, còn ai đó cần mình, một chút gì đó thiết thực lợi ích. Người ta về khi còn cần khẳng định mình, thường là về với đỉnh cao nhất nơi mình đạt được. Một người thành danh, quyền lực, giàu có, ở cái vị thế vua biết mặt, chúa biết tên, vinh qui bái tổ nơi có ánh hào quang được đời khẳng nhận, mấy ai về thăm lại ông giáo làng, bà giáo vỡ lòng quên lãng tháng năm trôi. Nẻo xưa cũ mòn lối cỏ tôi về. Tháng 11, đường làng mờ mưa trong tiếng gọi đò ơi. Em là ngày, ánh sáng rực rỡ, náo nhiệt trong dòng đời rất vội. Chợt nhớ đêm, ngày một phút lần về. Ngày ồn ào về thăm đêm lặng lẽ, để mình còn được mãi là ngày. Giọt nắng đung đưa đọng bóng hoàng hôn. Đêm đơn chiếc nhớ ngày đông như hội. Niềm yêu xưa đêm gửi lại nắng trưa vàng. Đêm gặp lại mình trong tia sáng ngày cười. Ngày muốn về thăm đêm, ngày hóa thành đóm nhỏ, thức ngủ vẽ chữ nghịch đêm, ngày hóa thành vì sao xanh nhấp nháy mắt đêm sâu. Khi hoa sứ còn chưa bung những bông đầu mùa Mùa hạ còn khép những nụ sương e ấp Cây phơi nhành chơ vơ… Theo những cầu thang lên cao Những căn phòng sáng đèn, những chiếc quạt trần Quay tít dù nắng hay mưa Bài giảng mang linh hồn phấn trắng bay đi Xác phấn tan im lìm ra bụi Có khi bài giảng là lời tự ru Cây bàng trong sân ngày một già đi Ghế bàn, bảng đen ngày một già đi Chỉ có học trò mỗi ngày mỗi trẻ Có nụ cười rất vui trong mắt Có nỗi buồn rất gầy trong tim Những chiếc cầu thang cao tít nối vào thinh không Bài giảng bay đi Mang linh hồn phấn trắng Ba mươi năm Dưới giàn hoa giấy Anh vẫn chờ em Cánh hoa nào rơi từ trời hóa giấy trắng tinh khôi Ba mươi năm giảng đường chong mắt thức Chập chờn biển sóng xanh tự hát Bàn tay ai vấy mực có còn vương hương sứ Nắng - trăng - sương mờ lau tóc trắng Hồn phấn trắng bay động lay vòm lá Tiễn những con tàu trắng ra khơi Núi lặng im ở lại mang linh hồn phấn trắng. Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu (đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng).....

Hàng chính hãng

Công ty phát hành

NXB Hội Nhà Văn

Nhà xuất bản

Nhà Xuất Bản Hội Nhà Văn

Sản Phẩm Tương Tự

Sản Phẩm Liên Quan

*Sản phẩm được thu thập tự động để tiếp thị. Chúng tôi không bán hàng.